Con gái Kinh Bắc – Đằm duyên Quan họ

Cô gái Kinh Bắc! Dịu dàng trong từng khúc dân ca, em đưa anh vào thế giới của nghĩa tình thuỷ chung, với lời mời chan chứa yêu thương và niềm yêu sâu lắng tới tận cùng…
gai-kinh-bacAnh yêu câu Quan họ em hát trong chiều hội Lim đã vãn người qua, tìm em mãi trong bóng dáng chiếc áo tứ thân và vành nón ba tầm nhung nhớ… Lại nghe đâu đây câu Quan họ ai hát như tiếng lòng mình: Trăm khúc sông đổ dồn về một bến/Em chẳng yêu chàng em đến chi đây/Đấy với đây không dây mà buộc/Em với anh chàng, không chuốc sao say… Có phải chăng vì thế mà anh lại đi vào vòng si mê? Hay em đã bỏ thuốc mê vào trầu, anh chưa chối mà người đã mời vồn vã: “Trầu này không phải trầu làng/Không bùa không thuốc sao chàng không ăn”. Ra là bởi miếng trầu thắm đỏ quyện với vôi nồng, làm tình thêm say và lòng thêm nhung nhớ miệng cười kín đáo e lệ sau vành nón?

Anh mến câu Quan họ hay bởi em, người con gái Kinh Bắc nồng đượm nhiệt thành, hiếu khách và ân tình ngay trong tiếng chào khách chơi nhà, trong lời mời nước nhẹ nhàng khéo léo và đôi mắt lá liễu khẽ ngước như duyên tình, như e thẹn… Anh yêu đôi mắt và chất giọng Kinh Bắc tới lạ lùng, chưa say sao đã thấu, chưa ngỏ sao lòng đã vương?

Em, người con gái Kinh Bắc, yêu Kinh Bắc tới thiết tha say đắm, đưa lòng em tới với lòng anh… Anh đã tới Kinh Bắc, yêu Kinh Bắc lắm, yêu lời mời về quê Kinh Bắc của em, sao say đắm thế…

Nào chùa Phật Tích, nào Bút Tháp, chùa Dâu, đền Bà Chúa Kho, Đền Đô…, nào làn nước nhẹ trôi của dòng sông Đuống như hư như thực, cát trắng in dấu chân em…

Anh yêu lắm nét duyên thầm của câu Quan họ bên mạn thuyền thương nhớ, yêu bóng hồng nào đang vội vã trong chiều gió thổi và yêu cả dáng hình ai trong năm canh thao thức buổi tương phùng ngộ chiều qua? Và rồi, chén rượu đưa tay, anh say lòng người Kinh Bắc hay say chén rượu đương đầy trên canh hát trao duyên. Và rồi, tiệc tàn người tan mà lòng cứ dùng dằng không nỡ rời xa? Người ơi người ở em về, em về làm lòng anh vương, học theo câu hát yêu thương trữ tình của người quan họ: “Người ơi người ở đừng về?”. Luyến lưu là thế, yêu thương là thế, nhưng chỉ đằm lại trong nỗi nhớ vời xa…

Người Quan họ chan chứa tròn đầy và yêu thương lắm, làm lòng anh cứ vơi đầy trăn trở…

Nguyễn Thị Kim Thu

Thảo luận cho bài: "Con gái Kinh Bắc – Đằm duyên Quan họ"

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

© Bản quyền 2019 bởi Quan Họ Bắc Ninh - Đến hẹn lại lên.
Phát triển nội dung bởi các thành viên. Ghi rõ nguồn khi bạn phát hành lại thông tin từ website này.
Chịu trách nhiệm nội dung: Nguyễn Anh Tuấn, Nguyễn Hữu Duy, Trịnh Văn Tỉnh.
Điện thoại: 0935.36.8088 / E-mail: tinhbk21@gmail.com.
Mọi ý kiến đóng góp, thắc mắc, phản hồi vui lòng gửi về E-mail: tinhbk21@gmail.com.
Liên kết: Nhạc dân ca, Soạn bài, kỹ thuật nuôi trồng, Cải lương